top of page

Không Gia Đình - Hector Malot

  • Photo du rédacteur: Thùy Trang
    Thùy Trang
  • 22 août 2019
  • 10 min de lecture

Dernière mise à jour : 11 avr. 2020


Bạn là tín đồ của văn học Pháp hay một người yêu những câu chuyện dài... Vậy thì còn chờ gì nữa, "Không gia đình" là cuốn sách dành cho bạn!



Cuốn tiểu thuyết KINH ĐIỂN


Không gia đình kể về cậu bé Rémi. Rémi bị bắt cóc từ nhỏ. Sau đó, bị bán để theo một đoàn xiếc thú, rồi dẫn đầu đoàn xiếc ấy đi lưu lạc khắp nước Pháp và cuối cùng tìm thấy gia đình.



Câu chuyện về cậu bé bất hạnh Rémi lang thang trên dặm đường thiên lý, dấn thân giữa tất cả những bần cùng đói khổ và những xa hoa lộng lẫy. Cậu thiếu niên nhỏ tuổi đã đi qua biết bao miền quê, thấy biết bao cảnh đời, mỗi bước chân đều in dấu ấn của những câu chuyện kì lạ, có lúc hoan hỉ mừng vui, có khi thê lương đau đớn nhưng luôn lấp lánh tình người. Cuộc hành trình của Rémi với đoàn xiếc khỉ, chó, với những người thợ mỏ, với cậu bé hát rong người Ý đưa người đọc trải nghiệm mọi cung bậc cảm xúc: thích thú, bất ngờ, hồi hộp, thương tâm, thậm chí cả tuyệt vọng và dạy cho ta - những người chưa, đang, hay đã trưởng thành - những bài học thấm thía về ý chí, nghị lực và lao động chân chính...





Bản tóm tắt của mình

(mong bạn hiểu được phần nào nội dung câu chuyện)


Rémi bị người ta bắt đi khi chỉ được 6 tháng tuổi, trải qua cuộc sống muôn vàn khó khăn, thứ mà ngày nay chúng ta có lẽ khó lòng mà hiểu hết.


Rémi được chăm sóc tận tình, yêu thương dưới đôi bàn tay của má Barberi. Ông Jérome – chồng bà Barberin làm thuê ở Paris – người đã nhặt được Rémi và đem em về nuôi với hi vọng sau này sẽ nhận được tiền thưởng từ ba mẹ em. Không may ông đã bị ngã và què trong một lần làm việc, ông muốn kiện ông chủ thầu, má Barberin phải bán con bò sữa Roussette để gửi tiền lên cho chồng. Nhưng rồi chẳng có tác dụng gì mà còn mất hết. Vào ngày thứ Ba ngả mặn, ông trở về nhà, và ông muốn đưa Rémi đến trại trẻ rơi. Lúc đó em mới biết được, người đàn bà hằng ngày ôm em vào lòng, ôn hôn em, không phải là má em. Nhưng em không buồn nhiều về chuyện đó, điều em lo sợ là bị bỏ vào trại trẻ rơi kia, ở đó cuộc sống của em sẽ ra sao, bị người ta gọi là “trẻ trại”, mỗi đứa đeo ở cổ một cái thẻ bằng chì có khắc chữ số, ôi nghĩ đến thôi cũng làm Rémi lạnh toát mồ hôi rồi. Và cuộc sống của em thay đổi hoàn toàn khi bị ông bố nuôi Barberin bán em cho cụ Vitalis - Nhạc sĩ Carlo Balzani - một ông cụ từng trải, hiền lành tốt bụng và giàu tình yêu thương. Cụ Vitalis dạy cho Rémi học chữ, đọc sách, đọc bản đồ, nhạc lý, đàn và hát, không chỉ vậy cụ còn dạy Rémi nhiều điều về cuộc sống. Rémi làm bạn với chó Capi, Zerbino, Docle và con khỉ Joli-Coeur, đúng vậy cụ Vitalis là chủ của một gánh xiếc rong. Capi là một con chó thông minh nhất. Đi cùng cụ, Rémi cũng đàn hát và diễn xiếc. Nhưng chẳng bao lâu sau cụ Vitalis bị bỏ tù 2 tháng vì chống đối với viên cảnh sát để bảo vệ Rémi. Trong khoảng thời gian đó, Rémi gặp thuyền Thiên Nga, một con thuyền đẹp và có lẽ là con thuyền duy nhất có mái hiên, nơi cậu bé Authur nằm dưỡng bệnh và bà mẹ Milligan phúc hậu. Rémi sống vui vẻ, hạnh phúc, no đủ bên họ cho đến khi gặp lại cụ Vitalis. Nếu cụ Vitalis cho em ở lại thì có lẽ em sẽ không phải tiếp tục sống lang thang, nhưng ở với cụ Vitalis em được đi đây đó, học hỏi nhiều điều mới mẻ từ cụ, từ những khó khăn và những con người mà em sẽ gặp sau này. Trong một lần gặp mưa tuyết rơi, lạnh cóng, họ đã để mất con Zerbino và Dolce rơi vào tay chó sói, và không lâu sau Joli-Coeur cũng qua đời vì bị sưng phổi. Chỉ còn lại Capi, cụ Vitalis và Rémi, làm sao họ có thể tiếp tục diễn kịch mà sống tiếp đây, cuộc sống như bế tắc, cụ Vitalis thì đã già, mắt cụ đã mờ và không còn đủ sức để đi tiếp nữa. Và rồi trong một đêm rét buốt ở Paris, cụ Vitalis đã bỏ Rémi mà đi, còn Rémi thì nằm bất động bên tường nhà gia đình bác Acquyn, Rémi được họ cứu sống và cưu mang, họ coi Rémi như anh em ruột thịt trong nhà, đặc biệt là cô bé Lise - con gái út - mặc dù bị câm nhưng em rất thông minh và là cô bé đầy cảm xúc. Rémi ở với họ, trồng hoa, sống cuộc sống hạnh phúc. Vậy mà lại một lần nữa em rơi vào cảnh lang thang, bác Acquyn bị bỏ tù vì thiếu nợ, gia đình tan tác, anh chị em Lise mỗi người một ngả, còn Rémi, không ai cưu mang em cả, nhưng Rémi là một cậu bé tốt, nghĩ cho Lise, cho chị em họ, cậu đã quyết định tiếp tục đàn hát để kiếm tiền và đi thăm gia đình bác Acquyn, để kết nối anh em họ với nhau. Rémi lên đường cùng Capi thì tình cờ gặp Mattia - cậu bé trước đây Rémi gặp ở nhà lão Garofoli - Mattia muốn đi cùng Rémi, thoáng một chút sợ hãi vì cả hai đều lang thang thì biết lấy gì mà ăn, nhưng Rémi luôn nghĩ về người khác, cậu nhận lời và cùng Mattia đi. Ấy mà họ kiếm ra khối tiền ấy chứ, tậu được con bò sữa hơn 200 francs tặng má Barberin và con búp bê tặng Lise. Mattia không kém mà ngược lại cậu ta rất giỏi, đàn vĩ cầm, thổi kèn đẩy, thông minh và giỏi làm trò, cậu ta kiếm được nhiều tiền nhưng không tham lam, cậu để dành với Rémi để mua bò tặng má Barberin. Đến thăm Alexis ở vùng mỏ Varses, Rémi được dịp xuống làm dưới hầm mỏ, tại đó em gặp cụ giáo - một người hiểu biết và những người khác nữa, nhưng không may, một trận lụt mỏ đã giam em cùng chú Gaspard, cụ giáo và 3 người khác trong một cái ngách ngược, có những lúc đầy hi vọng sẽ được mọi người cứu sống nhưng cũng có lúc đầy thấy vọng, họ đã viết một lá thư gửi những người ở lại. May mắn thay, ở trong đó 14 ngày cuối cùng họ cũng được cứu sống, Rémi được bác kĩ sư mời ở lại mỏ và giúp cậu có một công việc tốt để khỏi phải đi lang thang, nhưng cậu không muốn thế, cậu còn Mattia và Capi kia mà và cái lời hứa sẽ đến thăm chị em nhà Acquyn nữa. Rémi trở về với Mattia và Capi, họ tiếp lục lên đường. Rémi dạy Mattia học chữ, nhạc lý, Mattia học nhạc mau hơn với vồn bẩm sinh về âm nhạc, nhưng nhiều câu hỏi của Mattia, Rémi không giải đáp được, họ tìm đến nhạc sĩ nổi tiếng - ông Espinassous - cũng chính là một thợ cạo vùng Mende - Mattia thật khôn khéo và ông nhạc sĩ nhận ra được tài năng của cậu và muốn giúp đỡ cậu nhưng Mattia đã từ chối để tiếp tục lên đường với Rémi, họ quả là đôi bạn tri kỉ. Họ đến Ussel để mua bò sữa, để cho an tâm mua được con bò đúng ý họ đã nhờ ông thú y đến xem hộ, và họ trả ơn ông ấy bằng những bản nhạc. Ấy mà chẳng lâu sau Rémi và Mattia bị bắt vào tù vì bị nghi rằng họ trộm bò, được minh oan, họ về Chavanon, lần này họ nắm chặt dây con bò sữa và cũng không để tiếng đàn làm nó hốt hoảng mà bỏ chạy nữa. Rémi nhìn ngắm ngôi nhà cũ, cái khăn trắng của má, cây lê và góc vườn của cậu, cảnh vật vẫn như vậy, chẳng khác gì ngày trước, ông Barberin đã lên Paris, Rémi chẳng sợ bị ông ta bắt lại và bán đi nữa. Họ dọn cái chuồng bò cũ và dắt con bò mới vào đó, Rémi vào nhà ngồi bên cạnh lò sưởi, Mattia và Capi trốn đằng sau cái ghế, Rémi muốn cho má một sự bất ngờ. Má Barberin trở về và mọi chuyện diễn ra theo đúng mong muốn của Rémi. Hai mẹ con ôm hôn nhau thắm thiết. Rémi hạnh phúc lắm, rồi họ làm bánh kẹp, vắt sữa con bò, ăn uống no nê. Và má Barberin nói với Rémi rằng bố mẹ em đang đi tìm em đấy. Vậy là em có một gia đình thật ư? Em có bố, có mẹ và có cả các anh chị em nữa, ôi mới nghĩ tới thôi đã hạnh phúc biết bao! Em phải đến Paris sớm để tìm gặp ông Barberin và hội tụ với gia đình của mình chứ. Nhưng rồi Rémi đã nghe theo Mattia đến thăm Lise trước, Rémi kể mọi chuyện cho Lise và phải sớm chia tay để lên đường đến Paris. Thật trớ trêu, ông Barberin vừa qua đời, vậy Rémi biết tìm bố mẹ ở đâu đây? Em viết thư tin buồn với má, và may mắn được má cho biết địa chỉ của bố mẹ em. Ở Anh, bố mẹ em là người Anh chứ không phải người Pháp à, dẫu vậy cũng chẳng sao, vì má nói rằng, tã lót em đẹp, và gia đình em hẳn là giàu có lắm. Em sẽ giúp bác Acquyn ra tù, đưa gia đình họ về với nhau, em và Mattia sẽ được đi học,... Sang Anh, đến London em tìm được gia đình Driscoll, mọi hi vọng của em đều tan biến, gia đình Driscoll bán hàng rong và là một nhà nghèo. Nghèo với Rémi không là vấn đề, chỉ là em không thực hiện được lời hứa với những người em đã mang ơn thôi, nhưng họ sẽ hiểu cho em thôi, cái em cần là tình cảm của bố mẹ và các em em kìa, em cố gắng đối xử với họ như một gia đình nhưng họ chẳng quan tâm em, mà còn ghét bỏ em. Ôi đây là cái gia đình mà trước đây em mong có ngày đoàn tụ đây sao? Không thể nào, Mattia nghĩ vậy và tôi cũng đoán chắc là thế, họ khác hoàn toàn Rémi, họ tóc vàng còn em thì không, họ là những người xấu còn em thì ngược lại, làm sao họ là bố mẹ em được cơ chứ? Đã nhiều lần Mattia cảnh báo nhưng Rémi nhất quyết không thể bỏ gia đình mà về Pháp được, dù gì đó cũng là gia đình của em mà, em phải yêu, phải kính họ. Vào đêm Noel, gia đình đó đã làm một chuyện xấu xa, ăn trộm trong nhà thờ, họ còn lừa em để con Capi đi theo họ, còn em thì cùng Mattia và anh Bob - bạn của Mattia - đi biểu diễn. Đêm ấy, gia đình kia đã bị phát hiện, họ trốn thoát bỏ Capi ở lại, và Rémi lại bị nghi ngờ là kẻ ăn trộm. May thay nhờ có anh Bob và Mattia mà Rémi đã trốn thoát khỏi nhà tù, họ rời London, rời Anh trở về Pháp trên con tàu "Nhật thực". Tìm gặp bà Milligan và Authur để báo rằng chú James Milligan - em trai của chồng bà - đang muốn hại Authur. Họ đi dọc theo các con sông với mong muốn tìm lại chiếc thuyền Thiên Nga. Trên con đường tìm kiếm bà Milligan, Rémi đến Dreuzy tìm gặp Lise và được biết chú em đã mất, cô của Lise đã sang Ai Cập, còn Lise được bà Millligan nhận nuôi để làm bạn với Authur, và bà hứa sẽ chữa lành bệnh cho Lise. Ôi may quá, vừa tìm Authur vừa gặp được Lise, còn gì tốt hơn nữa. Đi mãi, tìm kiếm, hỏi không biết bao nhiễu người cuối cùng Rémi cũng tìm được chiếc thuyền Thiên Nga, chiếc thuyền đậu ngoạn cảnh Thụy Sĩ, chắc hẳn họ đang sống ở gần đó, tiếp tục đi, có những lúc mừng hụt, nhưng Rémi và Mattia đâu có dễ bỏ cuộc, họ đàn hát với hi vọng bà Milligan, Authur và Lise sẽ nghe thấy tiếng của họ. Và rồi, vào cái lúc nghe được tiếng đàn của Rémi, Lise đã bật nói, em nói được rồi, em đã khỏi bệnh rồi, điều kì diệu đã xảy ra. Mattia đến tìm gặp bà Milligan và nói cho bà biết mọi chuyện và dẫn bà đến gặp Rémi, bà ôm hôm Rémi vào lòng, nói chuyện với Rémi hồi lâu, Rémi cảm nhận được sự lạ lùng trong tình cảm khi ấy nhưng chưa giải đáp được. Rémi không thể lộ diện trước mặt mọi người vi ở đó có ông chú James, ông ta lại bắt Rémi về Anh thì sao, bà Milligan sắp xếp chỗ ở, may quần áo cho Rémi và Mattia, bà tìm bằng chứng trong suốt 5 ngày sau đó và cuối cùng bà đưa Rémi trở về với vị trí của cậu – con trai bà. Gia đình Driscoll bị bắt và đã viết thư kể lại toàn bộ sự thật rằng họ đã bắt cóc Rémi và bỏ cậu ở Breteuil như thế nào, má Barberin cũng ở đó cùng những quần áo trẻ con, một cái áo choàng catsomia trắng, một mũ ren, đôi bít tất dệt. Ông James Milligan bước ra và mặt biến sắc nhìn thấy Rémi, ông ta vội rời đi. Vậy là cuối cùng họ đã đoàn tụ. Và sự thật đã được sáng tỏ, cái tã lót đẹp đã nói sự thật, Rémi là đứa con trai bà Milligan đã bị thất lạc 13 năm về trước, còn gì hạnh phúc hơn khi được gặp mẹ và em trai, những con người yêu thương mình. Sau này, Rémi kết hôn với Lise, Authur cũng đã khỏi bệnh, trở thành một thanh niên mạnh khỏe, tài giỏi, và đã đem lòng yêu Cristina - em gái của anh bạn Mattia - nhạc sĩ Mattia nổi tiếng. Còn về phần ông chú James kia thì chỉ biết cờ bạc thua lỗ, gia đình Driscoll cuối cùng đã phải chịu phạt. Gia đình bác Acquyn cũng trở về, họ đoàn tụ rồi, một cái kết không thể hoàn hảo hơn được nữa!




"Không Gia Đình" - một cuốn tiểu thuyết Kinh Điển của Hector Malot có lẽ đã để lại trong lòng bạn đọc một tình cảm sâu đậm, một cảm xúc khó quên, Rémi – một cậu bé nhỏ tuổi nhưng phải trải qua biết bao khó khăn , vất vả, biết bao nỗi bất hạnh mà chúng ta khó lòng hiểu hết được. Một cậu bé mồ côi cha mẹ từ khi lọt lòng, rồi phải lang thang khắp nơi, có những lúc tưởng như sắp chết vì đói, vì lạnh, nhưng lòng kiên cường, ý chí, nghị lực và sự lương thiện của em thật cao đẹp, thật đáng để chúng ta học hỏi!


Hãy tìm đọc ngay nhé!
Chúc bạn có một trải nghiệm tuyệt vời với cuốn sách "Không Gia Đình"



Comments


bottom of page